top-banner-2

Vì cộng đồng Thứ năm, 23/01/2014, 14:43 GMT+7
Mai – Đặng, hai mảnh đời có chung số phận

Họ với ‘’Một túp lều tranh, hai quả tim vàng’’ cùng người mẹ, giản dị  với tình yêu và hạnh phúc hiện tại. Câu chuyện của họ đã lấy đi nhiều nước mắt và sự ngưỡng mộ từ những thành viên trong ‘’Dấu ấn tình người’’.

Mai, cô gái tàn tật, ốm yếu, xanh xao, sống lay lắt với mẹ già mù lòa trong căn lều tạm bợ. Đặng, đến từ chốn thị thành, khỏe mạnh, có học thức và điển trai.

Vợ chồng anh chị Đặng - Mai nhận quà tặng từ "Dấu ấn tình người"

Dưới ánh nhìn xã hội, thành phố đông người, thành phố với những toan tính, bon chen, chốn phồn hoa ấy chứa bao khát vọng vươn lên của những người dân bản địa lẫn người từ tứ phương đổ về. Bởi thế, ai nơi đây có một nơi để đi về cũng đã là may mắn.

Đặng đã đi qua nỗi đau thiếu bóng dáng mẹ từ bé, đi qua cả sự mất mát người cha. Hai anh em lớn lên trong tình thương của bà nội, anh trân trọng những gì anh đang có.
Tốt nghiệp khoa cơ khí Trường Đại học công nghiệp TP. Hồ Chí Minh, Đặng có được công việc ổn định, cuộc sống của hai anh em cùng bà nội cũng bớt đi vất vả. Những năm tháng khó khăn, thiếu thốn từng trải đã nuôi dưỡng  tình yêu thương con người trong anh.

Đặng biết Mai qua câu chuyện của một người bạn. Anh gọi điện đến cô gái với sự cảm thông, chia sẻ. Tình cảm trở nên mơ hồ, rồi rõ nét hơn qua các cuộc điện thoại đường dài. Những câu chuyện chân thành, giọng nói ngọt ngào của cô cuốn lấy chàng trai.

Chàng trai không nguôi quan tâm đến cô gái trong sáng với hoàn cảnh khá đặc biệt.
Mai vĩnh viễn mất khả năng đi lại sau cơn sốt năm 9 tuổi. Người mẹ quệt nước mắt, nén tiếng thở dài, tần tảo nuôi con gái tật nguyền. Công việc ngày càng khốn khó, đôi mắt mù lòa, bà đành dắt con tha hương, rời Bến Tre đến mảnh đất vùng biên giới thuộc ấp Cây Me, Xã Hưng Điền, Huyện Tân Hưng, Tỉnh Long An.
Con gái bại liệt, mẹ mù lòa, hai chiếc bóng nương tựa vào nhau, gần như bế tắc trước số phận.
Thương họ, bà con dân làng bảo nhau đùm bọc, chia sẻ từng bát cơm, miếng thức ăn, hớp nước.

Sự đồng cảm của hàng xóm làm họ ấm lòng, nhưng có vơi đi được nỗi lo cho ngày mai, rồi người dân trên mảnh đất nghèo này có đủ sức để cưu mang mãi?

Ngày đó, nơi cô ở là căn chòi rách anh không tưởng tượng được đó là nhà, được cắm tạm trên đất trống giữa cánh đồng. Lần đầu tiên gặp mặt, anh không khỏi xót xa: Bên cạnh người mẹ mù lòa già yếu là cô gái anh mong chờ, cô xanh xao quá, ốm yếu quá, cô thậm chí không đủ khả năng bước đến bên anh nữa. Cảm xúc đó là gì?
Họ nhìn nhau câm lặng.

Từ giây phút ấy, anh nguyện trói buộc cuộc đời mình với hai người.

Cũng chính vì hoàn cảnh bất hạnh đó, người ta càng không tin được chị Mai sẽ gặp được người yêu thương mình thật lòng. Sự tiếp cận của người đàn ông quanh chị tạo ra mối hoài nghi, chất chồng trong sợ hãi, đang hòng dập tắt ngọn lửa yêu thương vừa nhen nhóm.

Tuy nhiên, Đặng với sức mạnh yêu thương, rời thành phố đến chốn nghèo khó xa xôi, anh đã gạt đi những suy nghĩ không hay ấy.

Hình ảnh bà nội già yếu, em trai với cuộc sống thị thành quen thuộc đang song song với Mai và người mẹ mù lòa. Họ ở cách xa nhau.Tạm thời, Đặng chỉ có thể chọn một. Dù rất khó khăn, anh vẫn quyết định xây dựng cuộc sống với Mai, để cuộc đời cô và người mẹ thôi cô đơn, để san sẻ bớt gánh nặng trong cuộc sống. Dẫu khó, nhưng ba người vẫn luôn cố gắng.

Con đường hạnh phúc của họ không bước một mình, vì còn nhiều những nhà mạnh thường quân, những tổ chức chung tay góp sức.

Thời gian tới, thầy trụ trì Thích Truyền Tứ, chùa Huyền Trang ở Tp. HCM sẽ đón họ về, để cuộc sống của họ ổn định hơn. Món quà trong chuyến hành trình từ thiện mang lại tuy nhỏ bé nhưng đậm chất nhân văn, góp phần tạo ra những ‘’Dấu ấn tình người’’ ý nghĩa và khó quên…

Loan Minh(TST)


Tin mới hơn:
Tin cũ hơn:

 

kndn

bhql

hoa-moc-thien

hoa-moc-thien-2

tieng-hat-viet-toan-cau

metro-sai-gon